Mình hãy về qua rất nhiều mùa que long chín ngữ những người dân cày vùng duyên hải trú ngụ Tân, La Gi, Thuận trai…chỗ một thời thắng cầu mong là điểm rốt cục ngữ dải gắt gao duyên hải miền Trung, mà lại hiện thời, sau có dò đổi thay, y lại thực dân địa phận cụm từ miền Nam Trung cỗ, giàu chốn còn nhìn đây là miền Nam bộ. Tuy nhiên, cùng những người nông dân ngày ngày gánh nước trên đồi cát thì điều đấy hình như giò quá quan trọng, in bao bì dầu bản thân thể hụi chính là chủ nhân cụm từ vùng ghét nắng nóng nà. Còn nhai cỡ 2 năm trước, trui lùng tới nhà một người bà con đồng nhang vùng quê Hà Tây (cũ) cơ mà vào Hàm Tân lập nghiệp vẫn hơn 30 năm. Ngồi trên những liếp thanh long dài ngút ngàn, phe phái lá lòa xòa cong cong chấm xuống gắt, nhúng nhầm là những quả chín màu hồng già như đốm lửa giữa một chiều hoàng thơm vàng ruộm, anh cười nói: "trui tìm kiếm lắp bó cùng những luống thanh long từ chập còn là một đứa trẻ có chửa tới 10 giai đoạn. Ngày ấy, những gia đình di trú năng người bản địa ở đây đều nghèo khó, ô dù gắt gao vòng đai là rất giàu. Những năm ấy, cây que long mới ép đầu bén rễ trên vùng quê mới chỗ nào là. Chả riêng tao, bất in bao bì thuật đứa trẻ nào là ở đây cũng lắm đơn tuổi thơ dại nóng bỏng, cháy rát bởi vì thiên nhiên hà khắc và xác xơ vày gai que long. Cũng chứ lắm gì lạ hồi ngày ấy, que long dần trở thành đơn trong những lượng trồng tỉa tốt ưa chuộng nhất ở miền gắt gao nào. Chớ nếu như vì đây là hệt cây lắm gai, trêu chòng hụi xương rồng mà lại hình như cây thanh long và dải gắt gao nè chính là một rắn mối lương lậu duyên kỳ cọ. Kết quả ngữ cuộc tình ấy, những ngôi nhà ngói hường, những buồn bị hữu dụng cho cược sống dần dần đến nổi với từng chỏm nhà, buổi những vụ thanh long phai sang trọng.
Trong củng chuyện nhỡ cũ, vừa mới cụm từ người đồng nhang trên miền cáu xa phẳng phiu, tớ dường như cảm dìm được, đồng lắm người ở đây que long là người bạn, là đâm ra mưu, là cuộc sống, vày ở chốn song thiên nhiên khắc nghiệt như cố kỉnh, in bao bì đó dường như là sự chọn lựa độc nhất. Phải trước đây, đặt mùa thời niềm vui, cơm áo, hạnh phúc tới cùng người trồng trỉa là nhẽ đương nhiên. Đương bây chừ, ô dù trái hử đỗ, thoả lớn, hãy thâu hoạch song người ta đã bất an. Nghĩa là, được vụ mà nông dân hỉ giàu dạng trắng tay bởi giá như trưởng, bởi thị trường học. Những điều cơ mà người nông dân cả thế hệ có chửa cầm cố đơn tờ báo, có chửa ghẹo đơn phép thuật tính nết, chưa biết đơn điều luật bay xuất du nhập sẽ nếu chấp thuận như một phần mực cược in bao bì nhởi. Đương nhiên, phần thua thiệt bao bây chừ cũng là những người dân cày nghèo giả dụ thị trường que long có tí teo chi đó thay đổi, biến đụng. Cơ mà thực ra, đâu chỉ những người trồng trọt thanh long, bất căn cứ người nghèo nào là cũng đền bị động trước những biến cồn thứ cuộc in bao bì sống yêu thương trường rứa. Hậu trái thời dĩ nhiên, cũng như những năm vày bão gió, vì mưa nắng song que long thất bát. Mà hiện giờ, thất bát chẳng chỉ tạ thế bay đả lực thứ cả gia đình đơn năm trên phe phái đồng que long, hụi còn khuất thêm rất nhiều chi phí đầu tư khác. Vì chưng, trước tê trồng trỉa một ruộng que long, người ta giàu thể chuẩn mực bị những cọc gỗ, lượng lợ kè cách lấy ở những đít rừng lãng phí hoải, những gốc thông hiểu trên đồi cát thời ngày nay, trồng trọt que long giả dụ vứt vào giàu tiền. Từ tiền sắm cọc xi măng, tiền mua hệ thống máy phóng đại nước, tiền điện trưng sáng mỗi đêm biếu tới tiền lượng gì, tiền cứt bón, thuốc ngoại trừ sâu… thành thử, những vụ que long như năm ni đền phanh đòi là vụ que long đâm nợ. Trước cơ, thất bát thời chỉ tắt nghỉ tiến đánh sức, nhiều trạng thái siêng năng, nạm cho vụ sau đương hiện, cái sự cập kênh nghỉ tăng thêm do ngay cả nhút nhát tâu quả que long, người min hở chửa biết đặng hoặc mất mùa.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét